Cuộc sống và vạn vật quanh chúng ta, từng giờ từng phút luôn luôn biến đổi theo không gian và thời gian, không có gì tồn tại vĩnh viễn. Đó chính là “Vô thường” nghĩa là không có gì thường xuyên trường tồn mãi mãi.
Thân vô thường, sinh, lão, bệnh, tử, bệnh tật, tai nạn bất thường luôn xảy ra. Cuộc đời con người cũng vậy nay còn mai mất.
Tâm vô thường, lúc này yêu tha thiết nhưng gặp nghịch cảnh thì chuyển thành oán hận là chuyện thường tình. Lòng tin cũng dễ lung lay, lý tưởng cũng dễ thay đổi.
Thời gian “ vô thường”
Cuộc sống hối hả, ai ai cũng chạy theo công việc tất bật hàng ngày, tranh đấu trong thương trường, trách nhiệm đối với gia đình và xã hội, chợt ngoảnh lại thấy mình đã già, thời gian trôi mau đời người thật ngắn ngủi để rồi thoáng chốc hiểu ra một điều được sống thanh thản hưởng trọn niềm yêu thương là điều vô cùng quý giá.
Tiền Vô Thường
Tiền không phải là tất cả đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá lãng phí sử dụng nó. Khi chúng ta ra đời thì cũng đã chẳng có một đồng, khi chết rồi cũng chẳng mang đi được một xu. Nếu dùng tiền để mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không làm? Nếu dùng tiền mà mua được hạnh phúc, sự an nhàn tự tại thì thật xứng đáng. Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền đúng lúc đúng chỗ. Do vậy ta nên làm chủ đồng tiền, đừng bo bo làm tôi tớ cho nó điều khiển.
Thế Gian Vô Thường
Tài sản của chúng ta có thể bị mất vì các nguyên nhân: Thiên tai, Hỏa hoạn, Pháp lệnh của chính quyền tịch thu, trộm cướp, con cái tiêu xài…
Vậy hãy coi “Danh vọng vẻ vang là quá khứ, Địa vị là tạm thời với hiện tại”. Sức khỏe mới chính là cuộc sống của mình trong tương lai. Người hiểu đời coi việc lo liệu cho con cái là nghĩa vụ, là niềm vui, đừng mong gì sự báo đáp:
“Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm ho con chẳng nhòm ngó
Con tiêu tiền cha mẹ thật thoải mái ; Cha mẹ tiêu tiền con thật ái ngại
Nhà cha mẹ là nhà của con ; Nhà con không phải nhà cha mẹ”.
Cuộc sống là thế đấy, đừng than trách tự làm khổ mình, làm khổ mọi người. Chân lý của Đạo, đó chính là sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã và đang có, không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó để làm cho cuộc sống được thêm vui thêm và giàu ý nghĩa hơn.
Hãy tập cho mình tự tìm niềm vui trong cuộc sống. Hãy tốt bụng với tất cả mọi người, vui vì làm việc thiện. Sớm muộn nhìn lại, đến lúc quá nửa đời người ta đã dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào đúng đạo lý thì làm, điều thị phi không thèm nghe và nghĩ ngợi vì nó làm tổn thọ, mình đâu phải sống giả dối đẹp lòng vì ý thích của người khác, nên sống thật với mình.
Con người ta chịu đựng, nhẫn nhịn, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất sẽ xoa dịu mọi vết thương trong cuộc sống. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào. Hiểu được vô thường, nhân quả, phải có tấm lòng rộng mở, yêu và biết thưởng thức cuộc sống, biết đủ thì lúc nào cũng được hưởng an vui và hạnh phúc (tri túc thường lạc).
Hiểu được vô thường, con người giữ được bình tĩnh trước cảnh đổi thay bất ngờ trong cuộc đời và thản nhiên trước cảnh ân ái chia ly. Biết vô thường, con người dám hy sinh tài sản, sinh mạng để làm việc nghĩa.
Biết vô thường con người mới chán ngán với những thú vui tạm bợ, giảo trá, và sáng suốt đi tìm những cái vui chân thật thường còn. Khi chúng ta có trí tuệ cương quyết gạt bỏ cái vỏ giả dối, thì tất nhiên cái giá trị chân thật, cái hạnh phúc chân chính, cái phật tính sáng suốt muôn đời sẽ hiện ra.
Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm, để lại ý nghĩa tốt đẹp cho đời và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.
Sống ngày nào, biết yêu thương, vui tươi an lạc ngày đó!
Thiện Tâm (phatgiao.org.vn)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét